Đăng ngày:
Online Games w77
Bà Xoan ngồi bệt bên hè đường, đầu tóc rối bù, tiều tụy, nhếch nhác. Hàng xóm để ý kỹ mới nhận ra bà. Cái dáng vẻ kênh kiệu biến đi đâu mất. Đôi ba người nhận ra bà, lắc đầu chẳng biết nói gì. Cách đây ít lâu, họ đã cạn lời góp ý nhưng bà đều bỏ ngoài tai để "đi theo tiếng gọi của tình yêu", cái câu mà tuổi trẻ đương thời hay dùng. * * *、Vợ chồng bà Xoan có hai người con đã trưởng thành, làm ăn tận Sài Gòn. Nghe đâu cũng giàu có. Chồng bà yếu đau, đi viện liên tục nên ngủ riêng đã nhiều năm. Tuy đã có tuổi nhưng bà Xoan người tầm thước, trắng trẻo, phốp pháp, nhìn vẫn hừng hực sức sống. Tính tình bà lại sôi nổi, cởi mở nên nhiều thanh niên thích nghe bà tán chuyện. Đặc biệt, bà là người rất nhanh nhạy cập nhật công nghệ thông tin nên có rất nhiều người kết bạn trên phây, tính sơsơ bà đã có tới hơn tám nghìn bạn, ai cũng phải lắc đầu khâm phục. Ngoài việc nhà, cứ có thời gian rỗi bà lại ngồi ôm điện thoại lướt phây nhoay nhoáy, cứ nghe thấy tiếng “tinh tinh” lại cười ré lên… Thế rồi chồng bà ra đi đột ngột về cõi vĩnh hằng để bà bơ vơ trên cõi trần. Từ ngày chồng mất, bà Xoan cảm thấy hoang lạnh vô cùng. Một năm rồi hai năm. Không chịu đựng được sự cô đơn, bà ngấm ngầm mang ý muốn đi bước nữa. Hàng xóm bắt đầu thấy bà chăm chút cách ăn mặc, đầu tóc lúc nào cũng mượt mà, óng ả, thơm lừng. Người chê thì hạ một câu khó nghe: "Hồi xuân muộn". Người đồng tình thì bảo: “Ừ bây giờ cũng phải biết sống cho mình tý chút, chẳng lẽ cứ úi xùi mãi. Người mất thì cũng mất rồi. Người sống vẫn phải có niềm vui mà sống tiếp chứ". Từ đấy, vốn đã mê phây, bây giờ đối với bà, điện thoại là một vật bất ly thân. Trước màn hình điện thoại, khuôn mặt bà rạng ngời như gái mười tám, đôi mươi. Mà đúng là thế. Thì trên cái mạng ảo kia có ai biết tuổi tác ai đâu. Trẻ già đến mấy thì cũng chỉ là bạn, là anh, là em chứ chả có ai xưng hô là bác - cháu, bà - con bao giờ. Sống trên phây, bà cảm thấy mình như hồi còn thanh xuân. Vì vậy, bạn của bà toàn những chàng trai trẻ, ăn nói lại tình tứ, dễ nghe. Và rồi, không chỉ là bạn phây, bạn ảo mà bà đã có hẳn một chàng trai trẻ làm bạn bằng xương bằng thịt. Bà đúng như được lên tiên. * * *、Tin nhắn lại “tinh tinh". Bà Xoan vội vàng trang điểm, thay trang phục bắt mắt, có chút hở hang nữa. Thì chàng còn trẻ lắm mà! Chiếc xe ô tô sang trọng đã đỗ xịch trước cửa. Bà Xoan bước ra cùng với mùi nước hoa thơm nức. Người đàn ông nhìn trẻ hơn bà đến hai chục tuổi lịch lãm mở cửa xe mời bà. Hàng xómmắt tròn, mắt dẹt, họ ngầm đoán đây chắc là kết quả của việc quen nhau trên mạng. Bà Xoan hơi vênh mặt, liếc xéo xem có ai nhìn mình không rồi cúi đầu bước vào xe. Chiếc xe chầm chậm quay đầu như cho mọi người thấy rồi mới lao vụt đi. Sau lần đó, người ta thấy điện thoại của bà có thêm các cuộc nhắn tin của hàng xóm hoặc bạn bè có lời khuyên nhủ, đại khái là về sự chừng mực nào đó trong mối quan hệ. Nhận tin nhắn, bà dẩu môi, xì một cái rõ to: "ghen ăn tức ở! Có giỏi thì làm được như bà". Mãi rồi quen, mọi người cũng cho đó là việc bình thường. Thì thời nay, vẫn thấy nhiều trường hợp hôn nhân chênh lệch nhưng có khi vẫn hạnh phúc đấy thôi. Bà Xoan mãn nguyện vì tìm được chàng trai trẻ lại ga lăng, sung mãn. Có lẽ chàng bỏ vợ đã lâu, gặp được bà tuy nhiều tuổi hơn nhưng có nhan sắc, nhất là về chuyện “chăn gối” của bà cũng chẳng kém gì gái tơ, nên chết mệt cũng phải. Chẳng thế mà những lời đường mật cứ luôn rót vào tai bà Xoan trong những cuộc giao hoan. Rồi, các buổi tiệc tùng, các chuyến du lịch cứ mỗi ngày một tăng lên. Đôi khi, như là không cố ý, chàng trai dẫn bà đến thăm văn phòng công ty bất động sản của chàng để nghe trợ lý thuyết trình về đầu tư. Dần dần, bà không chỉ mê muội vì những cuộc tình sành điệu của bạn trai mà còn với những khoản lãi suất khổng lồ từ công ty của chàng. Ngày mai người tình trai trẻ sẽ đưa bà đi du lịch châu Âu. Trước khi đi, bà mang hết số vàng ngọc, kim cương do năm ngoái bán đi toàn bộ lô đất mấy ngàn mét vuông ở một vị trí đắc địa, cho vào chiếc va li số mà người tình vừa mua tặng rồi cất vào két, khóa kỹ. Bà mừng đến run rẩy, choáng váng khi chàng tỏ ý muốn làm lễ cầu hôn bà sau chuyến du lịch này. Đêm ấy, người tình thủ thỉ bên tai bà: - Là vợ chồng rồi nhé. Ngày mai bay rồi. Kỳ này, cô giám đốc chi nhánh miền Tây nghỉ thai sản, anh sẽ bổ nhiệm em thay cô ấy quản lý. Công việc cũng không có gì khó, cần gì cứ hỏi anh. Nhân viên chuyển giấy tờ em cứ việc ký theo sự chỉ đạo của anh - thò ra một tờ A4, chàng nói tiếp -Quyết định đây, em giữ lấy, từ nay làm việc là em có lương rất cao. Bà Xoan ngỡ ngàng, sướng đến tê tái. Ai có thể ngờ mình lại thành giám đốc chi nhánh bất động sản. Bà cũng hơi run, nhưng đằng sau có Tổng giám đốc là chồng bà thì còn sợ gì nữa… Một tháng đi các nước châu Âu kết thúc. Về nhà, công việc đầu tiên của bà là tập ký tên. Bà chọn được chữ ký có nét hất ngược lên. Chàng cứ khen mãi chữ ký ấy và hứa sẽ mua xe ô tô riêng cho bà. Chao ôi! Đời thế mới là đời chứ. Chàng đã giữ đúng lời hứa, sau ngày đi du lịch ba ngày, chàng và bà làm đầy đủ hồ sơ để chuẩn bị kết hôn. Đêm ấy, chàng ngủ lại nhà bà. Tất nhiên rồi. Chỉ ngày mai thôi là đã thành vợ thành chồng. Đến gần trưa, bà thấy người mỏi nhừ, cố gắng lắm mới mở được mắt. Bà quay sang, không thấy người tình bên cạnh. Ngó ra, thấy cánh cửa chỉ khép hờ. Nhìn ra cái két góc nhà thấy cánh mở hoác. Bà chết lặng. Vớ điện thoại. Tất cả chìm trong im lặng. Qua ba ngày tìm kiếm, khi đã mất hết hy vọng, bà buộc phải đến công an trình báo. Vài ngày sau, bà được cho biết một tin sét đánh: Cái tên Nguyễn Mạnh Hùng là hoàn toàn giả mạo. Hắn vốn là một tên lưu manh chuyên nghiệp, cư trú tận Hồng Công. * * *、Bây giờ thì dân trong phố vẫn thấy một người đàn bà đầu tóc rũ rượi, chân bước vô định. Người thân quen lắm mới nhận ra bà. Còn phần lớn, họ thường ngơ ngác hỏi nhau: Không biết cái người nửa điên, nửa dại kia có phải là bà Xoan xuân sắc một thời không nhỉ? Hương trà xưaMùa xuân trên lưng núi